Ly kỳ chuyện thiếu phụ mang thai bị giết trên sân thượng báo án qua giấc mơ
Hằng đêm, người bảo vệ tòa nhà vẫn mơ thấy một thiếu phụ mặc áo trắng. Một đêm nọ, trong cơn mộng du, anh đã đi theo bóng trắng ấy lên sân thượng …
Giấc mơ báo mộng của người thiếu phụ áo trắng quần đen
Về tiếp quản công việc không lâu thì anh H. – Đội trưởng Đội bảo vệ của Nhà máy bột mỳ Miền Đông có trụ sở đóng tại quận 6 TP. HCM có một giấc mơ kỳ lạ mỗi khi đêm về.
Trong giấc mơ ấy, anh H. thấy một người thiếu phụ dáng người nhỏ nhắn, mặc áo trắng quần đen tìm đến anh nói chuyện. Trong câu chuyện, người thiếu phụ nói thèm ăn đậu phộng luộc và xin anh cúng cho.
Cuối năm 1978 tiết trời TP.HCM rất nóng nực, oi bức. Trong giấc ngủ chập chờn giữa cái nóng như thiêu, anh H. lại bất ngờ “gặp” lại người thiếu phụ áo trắng quần đen xin đậu phộng luộc hôm nào.
Lần này, cô lại cầu xin anh một điều khác. Đó là hãy chuyển nhà cho cô, vì chỗ cô đang ở quá nóng. Trong giấc mơ của mình, anh H. bảo người thiếu phụ: “Tôi biết nhà của cô ở đâu mà giúp cô chuyển nhà”. Nào ngờ, người thiếu phụ trả lời: “Nhà tôi là cái thùng phi trồng cây sống đời để trên sân thượng nhà này. Anh cứ lên mà xem, sẽ thấy”.
Rồi không hiểu sao, cả đời chưa bao giờ bị mộng du, mà trong giấc mơ ấy anh H. lại bị mộng du. Trong cơn mộng du, anh tụt xuống giường, đi ra cầu thang và lên sân thượng. Cứ đi thế cho đến khi trán cộc mạnh vào cánh cửa sân thượng vẫn đóng chặt, anh H mới giật mình tỉnh ngủ và phát hiện ra mình đã được người thiếu phụ trong mơ “dẫn đến nhà”.
Là người bạo gan, ngay sáng hôm sau, anh H. đã mở cửa sân thượng để tìm thùng phi trồng cây sống đời đúng như trong giấc mơ chỉ dẫn. Và quả đúng như vậy, anh đã thấy một thùng phi to đổ đầy đất trồng cây sống đời, để ở chỗ nắng nhất trên sân thượng. Chỉ vài nhát xẻng đào đất trong thùng phi anh H. đã nhìn thấy … xương người chôn trong đó.
Lưới trời lồng lộng tuy thưa mà khó thoát
Kết quả điều tra cuối cùng cho biết, nạn nhân tên là Nguyễn Thị M., trước đây từng hẹn hò với anh Nguyễn Tấn P. là Phó Chủ tịch phường. Trụ sở của phường đóng tại địa điểm mà hiện nay đang là nhà máy bột mỳ. Sau khi UBND phường chuyển đi, sau nhiều lần chuyển giao cho các cơ quan khác nhau, cuối cùng thì nhà máy bột mỳ tiếp quản và trở thành trụ sở của nhà máy.
Trước khi quen M. anh P. đã có người yêu ở Bến Tre. Tuy nhiên do hai người ở xa nhau nên khi quen M., thấy M. xinh xắn mà lại tỏ ra thích mình nên anh ta xác định quen để lấp chỗ trống đỡ buồn. Nhưng sau một thời gian hai người qua lại, M. thông báo đã có thai và đề nghị cưới gấp.
Tất nhiên là P. không thể nào cưới M. vì đã định ngày cưới với cô người yêu ở Bến Tre, nhưng P. cũng không dám nói ra sự thật này với M. vì sợ cô làm ầm ĩ ảnh hưởng đến vị trí công tác. Suy nghĩ tìm cách giải quyết, P. nảy sinh ý định giết M. để bịt đầu mối.
Mùa xuân năm 1978, nhân việc phát động lễ trồng cây, trong vai trò là Phó Chủ tịch phường, P. đã yêu cầu cấp dưới mang một thùng phi lớn đổ đầy đất đặt lên sân thượng của cơ quan để trồng cây sống đời.
Lấy lý do cây sống đời ưa nắng, P. yêu cầu phải đặt thùng phi ở chỗ nắng nhất của sân thượng, với hy vọng dưới sức nóng của mặt trời cái xác chôn trong thùng sẽ nhanh phân hủy. Thu xếp mọi việc xong xuôi, tối hôm đó P. rủ M. đến trụ sở làm việc để nói chuyện. Không nghi ngờ gì người yêu và khấp khởi nghĩ đến ngày thành vợ thành chồng, hạnh phúc với đứa con trong bụng, M. trong bộ trang phục quần đen, áo trắng đã tìm đến gặp P.
Lợi dụng lúc M. không để ý, P. đã siết cổ M. đến chết và đem xác lên sân thượng bỏ vào thùng phi trong tư thế ngồi rồi lấp đất trồng cây sống đời lên trên…
Nhưng tội ác dù có cố giấu diếm tới đâu thì cũng bị phơi bày, P. cuối cùng phải cúi đầu nhận tội.
Giờ đây, nhớ câu chuyện giấc mơ báo mộng của người phụ nữ mang thai, dù vụ án trôi qua đã gần 40 năm nhưng ông Nguyễn Thanh Tuyền nguyên Giám định viên trưởng Tổ chức Giám định Pháp y TP.HCM vẫn rất nhiều xúc cảm.
“Tuy những điều kỳ lạ trên nằm ngoài hồ sơ vụ án, và cũng không ai có thể lý giải được vì sao lại như thế, nhưng đúng là cuộc đời này ‘ân đền, oán trả’, ‘lưới trời lồng lộng tuy thưa mà khó thoát’ – ông nói.